Passengers (2016)

Khi ăn đu đủ, mình thường cắn 1 phát ở phần cuống, sau đó cắn tiếp 1 miếng phần đầu. Thói quen này hình thành khi bạn ăn đu đủ đủ nhiều, đủ để gặp vài quả chỉ ngon ngọt ở phần đầu, còn phần cuống thì nhạt toẹt. Loại này mình gọi là đu 1/2 (chứ không phải đủ)

“Passengers” với Jennifer Lawrence và Chris Pratt đóng vai chính, may thay, có phần đầu ngon ngọt, đủ để khiến khán giả tặc lưỡi xem nốt phần cuối nhạt toẹt.

Phim kể về chuyến du hành di cư của 5000 người Trái Đất đến một hành tinh mới toanh. Chuyến đi mất đến 120 năm mới đến nơi, do đó tất thẩy hành khách và phi hành đoàn được bỏ vào hòm ngủ đông.

Rủi thay, khi mới đi được 30 năm thì tàu gặp sự cố và người đàn ông bị/được đánh thức. Anh này, lại rủi thay, có mức nam tính hơi nhiều quá mức. Sau 1 năm trời FA vật vã, ảnh vô tình đi ngang hòm ngủ đông của một em tóc vàng, ngực bự, mặc đồ bó và mắt khép hờ…

Lẽ ra, bí mật động trời giữa anh chàng và cô nàng đó cần phải được khai thác sâu hơn nữa, phải cao trào hơn, phải dằng xé hơn, phải giải quyết đúng kiểu sang trấn tâm lý… Thì oạch một cái, đạo diễn chuyển hướng, đẩy con tàu chết tiệt vô tri vô giác thành nhân vật chính. Anh Chris, chị Jen vừa mới setup nét mặt, ánh mắt để chuẩn diễn tâm lý thì ngay lập tức cất vô kho, hò hét nhau chạy xịt khói, sml để sống sót và cứu hàng ngàn mạng người khác.

Ăn trúng trái đu 1/2 thì phải cắn nửa miếng ở cuống, cắn tiếp nửa miếng ở đầu cho cân bằng vị giác. “Passengers” không tệ, nhưng vì bạn không thể cắn nửa này nửa kia nên cảm giác chung là không hài lòng, nhất là khi biết Morten Tyldum cũng chính là đạo diễn của “The Imitation Game” từng nhận 8 đề cử Oscar 2015 (trong đó có đề cử Đạo diễn xuất sắc nhất).

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.